“Chiếc lược ngà” là trong những tác phẩm tạo sự tên tuổi ở trong phòng văn Nguyễn quang quẻ Sáng. Cảm nhận về đoạn trích là một trong những dạng đề thường gặp mặt trong chương trình Ngữ văn 9. Các em thuộc tham khảo bài viết để nêu lên được cảm giác của em về đoạn trích dòng lược ngà nhé. Bạn đang xem: Cảm nhận của em về đoạn trích truyện chiếc lược ngà
I. Khám phá khái quát về thành tích II. Dàn ý: III. Bài văn: cảm nhận của em về đoạn trích “Chiếc lược ngà”
I. Khám phá khái quát tháo về tác phẩm
1. địa chỉ đoạn trích:
Đoạn trích “Chiếc lược ngà” trong công tác Ngữ văn 9 thuộc lớp giữa truyện ngắn “Chiếc lược ngà”.
2. Nội dung truyện:
Ông Sáu được về thăm nhà, thế nhưng trái với sự mong ngóng của ông, nhỏ xíu Thu lại không chịu nhận bố vì lốt sẹo cùng bề mặt ông. Suốt mấy ngày ông về phép, Thu lúc nào thì cũng xa lánh ba. Đến khi bé xíu Thu đọc ra vì sao vết sẹo cùng nhận tía thì ông lại cần lên đường. Trước lúc đi, bé Thu dặn ba tạo nên mình một chiếc lược. Tuy vậy ông Sáu chưa kịp đưa lược cho con thì đã quyết tử nơi chiến trường.
3. Sơ đồ bốn duy


II. Dàn ý:
1. Mở bài:
– reviews về tác giả, công trình hoặc trích dẫn một đánh giá về tác giả, tác phẩm.
– Nêu cảm thấy của em về đoạn trích: Tình phụ thân con thiêng liêng, bất diệt.
2. Thân bài:
– cảm giác về nhân đồ vật ông Sáu: yêu thương con, ao ước nhớ con, lúc nào thì cũng canh cánh lời hứa hẹn với con.
+ dịp vừa phát hiện ra con: không kịp chờ thuyền cập bến đã vội nhảy đầm lên bờ để mang đến con, hụt hẫng khi con không nhận thấy mình.
+ Trong thời gian ở nhà: Lúc nào cũng ở bên con, mong mỏi con điện thoại tư vấn tiếng “ba”. Niềm nở gắp thức ăn cho con.
+ khi về chiến khu: hối hận vày lỡ tay đánh con, dồn hết vai trung phong trí vào làm cái lược ngà tặng kèm con.
– cảm thấy về nhân vật nhỏ bé Thu: Tính bí quyết cứng cỏi, yêu ghét rõ ràng, khôn xiết yêu ba.
+ Cá tính, khăng khăng không chịu điện thoại tư vấn “ba” dù bị dồn vào cố khó.
+ yêu thương ghét rạch ròi
+ cực kỳ yêu ba, khi nhận ra ông Sáu đúng là ba bản thân thì bám dính chắc cổ ba, hôn lên mặt, hôn lên cả vệt sẹo dài.
– nghệ thuật tạo dựng trường hợp truyện bất ngờ nhưng vẫn tự nhiên.
Xem thêm: Công Ty Đa Quốc Gia Là Gì? Mnc Là Gì Định Nghĩa, Ví Dụ, Giải Thích
– thẩm mỹ và nghệ thuật xây dựng tư tưởng nhân vật đặc sắc, đặc biệt là tâm lý nhân vật bé nhỏ Thu.
3. Kết bài:
Khẳng định lại giá bán trị sản phẩm và kỹ năng nhà văn Nguyễn quang quẻ Sáng.
III. Bài văn: cảm thấy của em về đoạn trích “Chiếc lược ngà”
Bài 1:

Chiến tranh đang qua lâu nhưng đông đảo mất mát, rất nhiều nỗi đau nhưng mà chiến tranh mang về vẫn như đang hiện hữu. Không hề ít tác phẩm đau thương về cuộc chiến tranh đã được những nhà văn, nhà thơ lẹo bút. Cũng viết về một thời đạn bom khốc liệt nhưng Nguyễn quang đãng Sáng đã “vượt qua bi kịch của chiến tranh” để “cất cao bài ca thiêng liêng về tình phụ tử”, viết đề nghị truyện ngắn danh tiếng “Chiếc lược ngà”. Truyện sẽ tái hiện tại được nỗi mất mát của chiến tranh, tuy thế vượt lên phía trên nỗi nhức ấy là tình phụ vương sâu nặng, rực sáng dù đứng giữa thực trạng éo le của cuộc chiến.
Ông Sáu xa bên đi chống chiến ngay lúc đứa đàn bà của ông còn nhỏ. Xuyên suốt 8 năm trời ròng rã rã, ông lúc nào thì cũng nhớ thương, mong mỏi ngóng cho ngày được về gặp mặt con. Sau cùng sau bao mon ngày trông đợi, ông cũng đều có dịp trở lại viếng thăm nhà, “cái tình người thân phụ cứ mửa nao” vào ông. Ngay lúc thuyền còn chưa cập bến, ông Sáu đã gấp rút nhảy lên bờ, cách những cách dài đến bên con. Ông hotline to thương hiệu con, khom người xuống rồi dang rộng vòng tay cùng với niềm ước ao chờ sẽ được con chạy cấp tốc đến ôm chầm đem ông, sà vào lòng ông kêu một tiếng “ba”. đề nghị trông mong, ghi nhớ thương con đến nhường nào mới khiến cho một tín đồ lính dày dạn nơi chiến trường trở đề xuất vội vàng, luống cuống như thế. Ông không kịp ngóng thuyền ngừng hẳn nhưng mà đã vội vàng nhảy lên bờ nhằm đến bên con. Mặc dù vậy đáp lại những mong đợi suốt thường niên trời của người cha, nhỏ nhắn Thu lại sợ hãi hãi, ngờ ngạc như nhìn người lạ. Ông Sáu đã không kìm được nỗi xúc động, vết thẹo bên má giần giật, “giọng lặp bặp run run”. Ông tái diễn hai giờ “ba phía trên con” “ba phía trên con” để mong con gái nhận ra bản thân nhưng bé ông lại lo sợ chạy đi. Ko điều gì nhức xót hơn thế! Nỗi niềm khát khao, muốn nhớ của người thân phụ như bị tạt một gáo nước lạnh. Nỗi nhức của chiến tranh, của lốt thẹo dài xung quanh cũng không là gì lúc đứng trước việc hụt hẫng, khổ cực của một người phụ thân không được nhỏ nhận ra.
Suốt mấy ngày sinh hoạt nhà, ông Sáu chẳng dám đi đâu xa, lúc nào thì cũng ở mặt con, hằng hy vọng ba nhỏ sẽ thân mật hơn, mong con gọi một tiếng “ba”. Gắng nhưng bé nhỏ Thu lại ngày càng xa cách, bội nghịch ứng kinh hoàng mỗi lần buộc phải nhắc tới từ “ba”. Trước sự cứng đầu của bé gái, ông Sáu bi tráng và bất lực nhưng cũng chỉ biết không đồng ý cười chua xót. Và rồi đến lúc con nhận thấy mình thì cũng chính là lúc ông nên lên đường. Giây phút ông Sáu được nghe tiếng call “ba” cơ mà ông mong muốn ngóng bấy lâu thì cũng là lúc hai phụ vương con phải xa nhau. Tình yêu với sự kìm nén lâu nay đã khiến một người bầy ông đề nghị “rút khăn bông lau nước mắt”.
Ông Sáu quay trở lại chiến trường, lúc nào thì cũng canh cánh với lời hứa tặng ngay con một cây lược. Ông giữ hộ gắm tình yêu cùng nỗi nhớ con vào loại lược nhỏ, “thận trọng, tỉ mỉ và nỗ lực công như fan thợ bạc”. Nhưng mà chiến tranh man rợ khiến ông ko kịp đưa cái lược trao tận tay con mình. Ông Sáu quyết tử trong một trận càn quét của địch. Những giây phút ở đầu cuối của cuộc đời, ông không kịp dặn dò điều gì, duy chỉ gồm “tình thân phụ con là quan yếu chết”, nỗi bận lòng sau cuối của ông vẫn là người nhỏ gái bé bỏng, yêu thương thương.
Nếu như sinh hoạt nhân đồ gia dụng ông Sáu ta thấy được tình yêu thương sâu nặng nề của người thân phụ dành cho con gái thì bé Thu lại đem đến một tính phương pháp hồn nhiên mà lại cứng cỏi, yêu tía tha thiết. Cô bé xíu có tính phương pháp yêu ghét rạch ròi, một mực không chịu điện thoại tư vấn “ba” do đinh ninh ông Sáu chưa phải ba mình. Khi mẹ bảo gọi cha vào nạp năng lượng cơm, nhỏ xíu Thu “né” ngay từ “ba” nhưng mà chỉ nói trống không “Vô ăn uống cơm”. Khi bà bầu dặn nhờ tía chắt nước nồi cơm, bị dồn vào cầm cố khó vị nồi cơm trắng quá lớn, đứng trước sự việc lựa chọn là để cơm trắng nhão hay hotline một tiếng “ba” để bố giúp, cô nhỏ xíu đã tự giới thiệu một giải pháp khác – trường đoản cú mình chuyển phiên xở, tự mang muôi múc từng chút nước một. Bé Thu thông minh, cấp tốc nhẹn và vô cùng cá tính.
Đỉnh điểm mẩu chuyện là thời điểm ông Sáu gắp mang lại con một chiếc trứng cá nhưng nhỏ xíu Thu không ăn uống lại hất ra và bị bố đánh. Trái với suy nghĩ của mọi fan là cô bé bỏng sẽ khóc lóc, ăn uống vạ, nhưng nhỏ bé Thu lại tĩnh lặng gắp hột trứng cá vào chén rồi bỏ sang đơn vị ngoại. Sự ương ngạnh của nhỏ bé Thu đúng với chổ chính giữa lí và tính bí quyết trẻ nhỏ nên không còn đáng trách. Trong thực trạng éo le của chiến tranh, Thu còn quá nhỏ nên chẳng thể hiểu hết được sự tàn khốc của cuộc chiến tranh mang lại.Thu không chịu hotline ông Sáu là cha vì lốt thẹo bên trên mặt khiến cho ông trông không giống với tấm hình chụp tầm thường với mẹ. Trong tâm địa trí của Thu, tía phải là người hệt nhau tấm hình ảnh mình vẫn tốt thấy. Sự thơ ngây của con em khiến fan đọc vừa thấy cười, vừa thấy thương. Chiến tranh để lại muôn nghìn nỗi đau, nhưng có lẽ rằng nỗi đau tình thân bị chia giảm là âu sầu nhất.
Khi đã được bà ngoại giải thích, Thu trăn trở “thở nhiều năm như người lớn”. Có lẽ rằng cô bé nhỏ đang hối hận hận vị đã xa lánh, ngang bướng với ba. Tất cả nỗi nhớ mong, suy tư dồn nén như được giải hòa vào sáng hôm sau, lúc ông Sáu sẵn sàng lên đường. Bé xíu Thu điện thoại tư vấn to một giờ “ba” – tiếng điện thoại tư vấn mà cô nhỏ xíu ao ước được gọi từ lâu. Tiếng hotline như “xé cả ruột gan”, “làn tơ tóc sau ót nó như dựng đứng lên”. Cô bé bỏng níu chặt đem cổ ba, hôn cùng khắp, hôn cả dấu thẹo dài đáng sợ mặt má của cha nữa. Qua tâm lý và hành vi của bé bỏng Thu, tác giả đã tự khắc họa rõ nỗi đau chiến tranh, chiến tranh đã khiến bao mái ấm gia đình chia cắt, bà xã mất chồng, con không nhận biết cha… Một tiếng call “ba”, một chiếc ôm của ba và nhỏ tưởng chừng như đơn giản dễ dàng nhưng trong thực trạng chiến tranh lại trở cần khó khăn, xa vời.
Nguyễn quang Sáng đã siêu tài tình khi chế tạo ra dựng được tư tưởng nhân vật siêu đặc sắc. Bác tía điềm tĩnh, để ý đến đồng đội. Ông Sáu yêu thương thương nhỏ vô hạn, mong từng giây từng phút để gặp con; nhức khổ, bất lực khi nhỏ bướng bỉnh hay nhớ thương, giữ hộ gắm tình cảm vào cây lược tặng kèm con. Đặc biệt, tác giả đã desgin được nhân vật nhỏ bé Thu hồn nhiên nhưng mà cá tính, nhiều khi bướng bỉnh cơ mà yêu ghét rõ ràng. Cô bé bỏng rất yêu ba, siêu nhớ tía nhưng vày sự ngây thơ của trẻ nhỏ cùng cùng với tính bí quyết cứng cỏi cơ mà đã hiểu lầm ba.
Tác giả cũng khôn khéo đặt nhân trang bị vào các trường hợp truyện éo le nhằm họ tự biểu thị tính cách của mình. Phải thấy ông Sáu trong trường hợp oái oăm nhỏ không nhận phụ vương thì bắt đầu hiểu được tình yêu tha thiết, nỗi mong ước được sinh hoạt bên con của ông. Đặt bé xíu Thu vào tình huống gặp mặt lại bố khi bên trên mặt bố thay đổi, có một dấu thẹo dài cho tới khi bé xíu hiểu ra nguyên nhân thì bắt đầu thấy được cô bé xíu cũng yêu với tôn thờ tía đến nhường nào. Do quá yêu ba nên bắt đầu không gật đầu đồng ý một bạn nào “trông không giống với tía trong tấm hình chụp thông thường với mẹ”. Tình huống truyện kịch tính mà lại vẫn khôn cùng tự nhiên, có đặc thù đảo ngược tình nuốm để chế tạo bất ngờ, tăng sức hấp dẫn cho câu chuyện, bên cạnh đó giúp làm trông rất nổi bật tình phụ tử thiêng liêng trong thực trạng éo le của cuộc chiến.
Truyện ngắn “Chiếc lược ngà” là tác phẩm bất hủ về tình phụ thân con thiêng liêng giữa yếu tố hoàn cảnh chiến tranh khốc liệt. Câu chuyện về ông Sáu và bé nhỏ Thu là minh chứng cụ thể cho tình cha con thắm thiết, ko điều gì có thể chia cắt. Qua câu chuyện, ta gọi hơn về đều mất mát nhức thương nhưng mà chiến tranh mang về để thêm từ bỏ hào với quý trọng cuộc sống hòa bình hôm nay.